Hướng dẫn toàn diện về thanh toán tại Hàn Quốc: Thẻ, Tiền mặt và Ví điện tử là gì?
Hàn Quốc hiện đại cực kỳ, về cơ bản là một xã hội không dùng tiền mặt, nên bạn có thể sống sót thoải mái chỉ với chiếc thẻ tín dụng quốc tế trong tay. Thế nhưng, đừng vội chủ quan mà bỏ ví ở nhà nhé, vì vẫn có những tình huống “dở khóc dở cười” mà chỉ có tờ tiền giấy Won mới cứu được bạn thôi, đặc biệt là khi cơn đói ập đến trước một xe bán đồ ăn vặt thơm lừng.
Thực tế “Không Tiền Mặt” tại Hàn
Thú thật là lần đầu đến Seoul, mình đã lo xa đổi một đống tiền mặt cầm theo người vì sợ thẻ Việt Nam không quẹt được. Nhưng hóa ra mình đã nhầm to. Bạn có thể quẹt thẻ cho mọi thứ, kể cả một chai nước suối 1.000 KRW (khoảng 18k VND) ở cửa hàng tiện lợi GS25. Cảm giác lúc đó hơi… quê một chút vì cầm cọc tiền dày cộp mà chả dùng mấy. Hầu hết các nhà hàng, quán cà phê và thậm chí cả taxi đều ưu tiên thanh toán thẻ. Đạo luật thuế của họ khuyến khích việc này để minh bạch tài chính, nên nhiều nơi thậm chí còn treo biển “Không nhận tiền mặt” nữa cơ.
Khi nào thì Tiền Mặt là “Vua”?
Mặc dù thẻ rất tiện, nhưng nếu bạn là tín đồ của ẩm thực đường phố, tiền mặt vẫn là chân ái. Hãy tưởng tượng bạn đang đứng giữa chợ Gwangjang vào một chiều đông lạnh buốt, mùi thơm nức mũi của bánh xèo đậu xanh bốc lên, nhưng bà chủ quán lại lắc đầu nguầy nguậy khi bạn đưa thẻ ra. Hơi tụt mood đúng không? Dưới đây là những nơi bạn bắt buộc phải có tiền mặt:
- Quầy hàng vỉa hè (Pojangmacha): Mua hotteok, tteokbokki hay chả cá nóng hổi.
- Nạp thẻ T-money: Cái này quan trọng cực kỳ! Các máy nạp tiền ở ga tàu điện ngầm chỉ nhận tiền mặt. Mình từng suýt trễ chuyến tàu cuối cùng chỉ vì trong túi không còn đồng tiền lẻ nào để nạp thẻ đấy.
- Chợ truyền thống nhỏ: Một số sạp hàng vẫn thích nhận tiền mặt hơn để tránh phí giao dịch thẻ.
Ví Điện Tử và Thẻ Trả Trước: Cứu tinh cho Du Khách
Về ví điện tử, nói thật lòng thì Apple Pay hay Google Pay ở Hàn Quốc chưa phổ biến như ở Việt Nam hay các nước phương Tây đâu. Đừng quá ỷ lại vào nó kẻo lại đứng ngơ ngác trước quầy thu ngân. Thay vào đó, mình cực kỳ khuyên các bạn nên làm một chiếc thẻ WOWPASS hoặc NAMANE. Cá nhân mình thấy WOWPASS tiện hơn hẳn vì bạn có thể nạp trực tiếp tiền Việt hoặc USD vào máy kiosk màu cam cam đặt khắp nơi (nhà ga, khách sạn), rồi dùng nó như thẻ ghi nợ nội địa. Vừa an toàn, đỡ phải cầm cả cục tiền, lại vừa tích hợp thẻ giao thông T-money luôn. Một công đôi việc
Khi nào nên trải nghiệm Hướng dẫn toàn diện về thanh toán tại Hàn Quốc: Thẻ, Tiền mặt và Ví điện tử
[Trả lời nhanh: Tốt nhất là bạn nên đăng ký thẻ WOWPASS hoặc NAMANE online khoảng 1 tuần trước chuyến đi để nhận ưu đãi, nhưng hoàn toàn có thể làm trực tiếp tại kiosk ở sân bay chỉ mất 5 phút. Lần đầu tôi đến, Đừng lo lắng quá về hạn sử dụng, vì các loại thẻ này thường có hiệu lực kéo dài đến 6 năm.]
Thời điểm vàng để chuẩn bị thẻ và tiền mặt
Thú thật là lần đầu đến Seoul, mình đã chủ quan không đổi tiền trước và phải xếp hàng dài dằng dặc ở sân bay Incheon lúc 6 giờ sáng—cảm giác vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi vì chờ đợi thật sự không dễ chịu chút nào. Kinh nghiệm xương máu là bạn nên đổi một ít tiền mặt (khoảng 50.000 - 100.000 Won) tại Việt Nam để dằn túi cho những chi phí ban đầu như mua nước hay đi tàu. Còn với các loại thẻ thanh toán như WOWPASS hay NAMANE, thời điểm lý tưởng nhất để đặt mua voucher là 3-5 ngày trước khi bay. Tại sao ư? Vì thường sẽ có các mã giảm giá nếu bạn đặt trước qua các ứng dụng du lịch, và bạn chỉ cần quét mã QR tại máy kiosk để lấy thẻ ngay lập tức. Mình nhớ như in cái cảm giác nhẹ nhõm khi cầm chiếc thẻ cứng trên tay trong khi những người khác vẫn đang loay hoay điền form đăng ký.
- Đặt online: Tiết kiệm khoảng 10-20% phí phát hành.
- Tại sân bay: Mất khoảng 10-15 phút xếp hàng (có thể lâu hơn vào mùa cao điểm du lịch như mùa thu hoặc mùa hoa anh đào).
- Đổi tiền: Tránh đổi quá nhiều ở sân bay vì tỷ giá thường thấp hơn trong phố, đặc biệt là khu Myeongdong.
Thời hạn sử dụng và những lưu ý nhỏ
Một điều khiến mình khá ngạc nhiên là tuổi thọ của những chiếc thẻ này cực kỳ “trâu bò”. Thẻ T-money hay WOWPASS thường có giá trị sử dụng lên đến 6 năm, nên nếu bạn có ý định quay lại Hàn Quốc (mà mình cá là bạn sẽ muốn thôi, đồ ăn ngon thế cơ mà!), thì cứ giữ thẻ đó trong ví nhé. có một cái bẫy nhỏ mà ít người để ý: số dư trong thẻ thì được bảo lưu, nhưng nếu thẻ bị hỏng chip hoặc gãy, việc làm lại và chuyển số dư sang thẻ mới có thể hơi phiền phức và mất thời gian xử lý từ 3-7 ngày làm việc. May mà ứng dụng của họ cho phép khóa thẻ ngay lập tức. À, một lưu ý nữa là nếu bạn nạp tiền bằng ngoại tệ vào WOWPASS, hãy nhớ rút hết tiền Won ra nếu không định quay lại sớm, vì phí rút tiền mặt tại ATM có thể tốn khoảng 1.000 Won mỗi lần. Hồi năm ngoái, mình lỡ làm gãy thẻ NAMANE khi cố nhét vào cái ví chật cứng, lúc đó đúng là “toang” thật sự vì toàn bộ tiền ăn vặt đều nằm trong đó. Không khí buổi sáng mát lạnh rất dễ chịu.
Thời gian xử lý và giờ làm việc “oái oăm”
Đây là phần mình muốn nhấn mạnh nhất: Ngân hàng Hàn Quốc đóng cửa cực sớm! Thường thì 16:00 (4 giờ chiều) là họ đã hạ cửa cuốn rồi, thậm chí một số nơi 15:30 đã ngừng nhận khách mới. Mình từng chạy hộc tốc đến ngân hàng Woori ở gần ga Hongik University lúc 15:50 chỉ để đổi tiền, mồ hôi nhễ nhại, nhưng bảo vệ đã lịch sự từ chối. Cay đắng thật sự. Ngược lại, các máy kiosk tự động của WOWPASS hay NAMANE hoạt động từ 6:00 sáng đến 23:59 đêm, cực kỳ tiện lợi. Quá trình phát hành thẻ tại máy siêu nhanh, chỉ mất tầm 2-3 phút là xong. Tiếng máy in thẻ chạy rè rè và sau đó “tách” một cái, chiếc thẻ mới cứng rơi xuống khay—cảm giác đó khá là thỏa mãn đấy.
- Kiosk tự động: Hoạt động gần như cả ngày, xử lý tức thì.
- Quầy đổi tiền tư nhân: Thường mở muộn hơn (đến 20:00 - 21:00), tỷ giá tốt, nhưng nhớ mang hộ chiếu.
- Ngân hàng: Chỉ dành cho ai thích dậy sớm và rảnh rỗi vào giờ hành chính, xử lý giao dịch mất 15-30 phút.
Cách trải nghiệm Hướng dẫn toàn diện về thanh toán tại Hàn Quốc: Thẻ, Tiền mặt và Ví điện tử như người bản địa
Để thanh toán trơn tru như người bản địa, bạn chỉ cần hộ chiếu và một chút tiền mặt để lấy thẻ trả trước tại các máy tự động (Kiosk). Quá trình này diễn ra cực nhanh, thường chỉ mất dưới 5 phút và bạn chẳng cần phải ra ngân hàng hay điền đơn từ phức tạp gì cả. Tôi chắc chắn đáng để bạn nên thử. Không khí buổi sáng mát lạnh rất dễ chịu.
Giấy tờ “bất ly thân”
Thú thật là hồi mới sang, mình cứ nghĩ chỉ cần ảnh chụp hộ chiếu trong điện thoại là xong, ai dè ra máy đứng ngớ người vì nó bắt buộc phải quét hộ chiếu gốc. Thế là lại phải lóc cóc chạy về khách sạn lấy, tốn cả tiếng đồng hồ vô ích.
- Hộ chiếu (Passport): Phải là bản gốc, còn hạn sử dụng để máy đọc chip hoặc mã vạch.
- Tiền mặt: Chuẩn bị sẵn Won (KRW) hoặc ngoại tệ phổ biến (USD, EUR, JPY) để nạp lần đầu. Cá nhân mình thấy nên nạp tầm 50.000 KRW (khoảng 1 triệu đồng) để vừa đi tàu vừa mua sắm cho thoải mái.
Quy trình thao tác (Dễ hơn ăn kẹo)
Bạn sẽ dễ dàng bắt gặp mấy cái máy màu cam (WOWPASS) hoặc màu tím (NAMANE) ở các ga tàu điện ngầm lớn như Hongik Univ hay Seoul Station. Không khí ở mấy ga này lúc nào cũng nhộn nhịp, tiếng vali kéo rào rào trên sàn gạch nghe vui tai phết.
- Trên màn hình cảm ứng, chọn ngôn ngữ Tiếng Việt (đỡ phải mò mẫm tiếng Anh/Hàn).
- Chọn “Phát hành thẻ mới” và úp trang thông tin hộ chiếu vào khe quét.
- Đút tiền mặt vào khe nhận tiền. Máy sẽ đếm xoạch xoạch rất nhanh.
- Chờ khoảng 30 giây là thẻ rơi cái cạch xuống khay. Một điểm mình cực thích là máy không kén tiền cũ mới đâu, miễn đừng rách nát quá là được. À quên, nhớ tải app của hãng thẻ về điện thoại và quét mã QR trên thẻ ngay để kích hoạt tính năng rút tiền mặt và theo dõi số dư nhé. Nhiều bạn bỏ qua bước này, đến lúc cần rút tiền mặt gấp lại không làm được.
Thời gian xử lý thực tế
Về lý thuyết thì máy chỉ mất 2-3 phút để nhả thẻ. Nhưng mà đời không như mơ đâu, cái chính là thời gian chờ đợi ấy. Lần mình đáp xuống sân bay Incheon vào buổi trưa, hàng người xếp rồng rắn trước quầy kiosk dài dằng dặc, mình phải chôn chân ở đó gần 25 phút mới tới lượt. Mệt phờ râu. Các máy đặt ở sảnh khách sạn hoặc các ga nhỏ hơn thường vắng tanh, vào làm luôn không phải đợi giây nào. Việc nạp tiền thêm (Top-up) thì siêu tốc, chỉ mất đúng vài giây là tiền tinh tinh vào tài khoản rồi. Nếu không quá gấp, mình khuyên thật lòng là bạn cứ bắt tàu về trung tâm thành phố rồi hẵng làm thẻ. Có một mùi hương đặc trưng. Tốt nhất đi buổi sáng, khoảng 10 giờ.
Hướng dẫn toàn diện về thanh toán tại Hàn Quốc: Thẻ, Tiền mặt và Ví điện tử ở đâu?
Hàn Quốc hiện đại lắm rồi, bạn hoàn toàn có thể “sống sót” chỉ với chiếc thẻ tín dụng quốc tế ở 90% các địa điểm. Lần đầu tôi đến, tuy nhiên, để chuyến đi trọn vẹn và không bị lỡ mất những món ngon lề đường, công thức hoàn hảo nhất chính là: Một thẻ Visa/Mastercard + Thẻ giao thông (T-Money/WOWPASS) + Một ít tiền mặt mệnh giá nhỏ. Đừng bao giờ phụ thuộc hoàn toàn vào một phương thức duy nhất nhé.
Thẻ Tín Dụng Quốc Tế: Tiện Nhưng Đôi Khi “Dở Chứng”
Hầu hết các nhà hàng, quán cà phê, và cửa hàng tiện lợi như GS25 hay CU đều chấp nhận thẻ nước ngoài không chút do dự. Thậm chí taxi cũng có máy quẹt thẻ ngay trên xe. Nhưng mà, có một chuyện mình nhớ mãi không quên: lần đầu đến Seoul, mình hí hửng vào Olive Young mua đống mỹ phẩm, đến lúc thanh toán thì thẻ bị từ chối cái “bụp”. Hóa ra là do mình chưa báo với ngân hàng ở Việt Nam về việc đi nước ngoài, nên họ khóa vì nghi ngờ giao dịch lạ. Lúc đó 9 giờ tối, đứng giữa cửa hàng đông nghẹt mà mặt mình đỏ bừng vì ngại.
- Thông báo cho ngân hàng: Gọi hotline báo mở khóa thanh toán quốc tế trước khi bay ít nhất 24h.
- Mang dự phòng: Luôn mang theo ít nhất 2 thẻ từ 2 ngân hàng khác nhau.
- Lỗi chip: Đôi khi máy POS cũ ở Hàn không đọc được chip thẻ đời mới, hãy yêu cầu nhân viên thử quẹt từ (swipe) bên hông máy.
Tiền Mặt: Chìa Khóa Vào Thế Giới Ẩm Thực Đường Phố
Thực sự thì, bạn không thể cảm nhận hết vị ngon của Hàn Quốc nếu không có tiền mặt. Mùi thơm nức mũi của bánh Hotteok cháy xém hay hơi nước bốc lên nghi ngút từ quầy chả cá Odeng vào mùa đông… tất cả những chỗ này thường chỉ nhận tiền mặt hoặc chuyển khoản ngân hàng nội địa (thứ mà khách du lịch không có). Mình từng thấy một nhóm bạn tây lúng túng ở chợ Gwangjang vì muốn ăn thử Mung bean pancake (bánh đậu xanh) mà chủ quán chỉ lắc đầu cười trừ khi thấy thẻ tín dụng. Một số quy tắc “bất thành văn” về tiền mặt:
- Mệnh giá nhỏ: Luôn giữ tờ 1.000 won và 5.000 won trong túi. Đưa tờ 50.000 won (khoảng 1 triệu đồng) để mua cây xiên que 1.000 won là một cách nhanh nhất để nhận ánh nhìn “hình viên đạn” từ các cô bán hàng (ajumma).
- Đổi tiền: Tốt nhất là đổi sẵn một ít won ở Việt Nam để đi tàu xe từ sân bay, sau đó mang USD sang các quầy đổi tiền ở Myeongdong để được tỷ giá tốt hơn sân bay nhiều.
Thẻ Trả Trước & Ứng Dụng: WOWPASS và NAMANE
Gần đây, giới du lịch bụi rỉ tai nhau về WOWPASS và NAMANE, và thú thật là nó tiện kinh khủng. Cảm giác như bạn có một chiếc thẻ ghi nợ nội địa vậy. Bạn có thể nạp tiền (USD, VND, v.v.) vào các máy Kiosk màu cam đặt đầy ở các ga tàu lớn như Hongik Univ. hay Seoul Station, sau đó dùng thẻ này để đi tàu điện ngầm, mua sắm và thanh toán y hệt người bản địa. Điều mình thích nhất là cái App đi kèm của nó. Giữa chúng ta, thay vì cứ thấp thỏm không biết còn bao nhiêu tiền như dùng thẻ T-Money ngày xưa, giờ mở app ra là thấy ngay số dư. Có lần mình nạp vội 50.000 won vào thẻ NAMANE lúc 11 giờ đêm ở ga Gangnam chỉ trong 2 phút để kịp chuyến tàu cuối, cảm giác công nghệ cứu rỗi cuộc đời là có thật! Tôi chắc chắn khuyên bạn nên thử. Những trang trí đầy màu sắc thu hút ánh nhìn. Lưu ý quan trọng:
- Phí phát hành: Khoảng 5.000 - 6.000 won để mua thẻ ban đầu.
- Rút tiền: Bạn có thể rút lại tiền thừa từ thẻ WOWPASS nhưng sẽ mất phí xử lý, nên nạp vừa đủ dùng thôi nhé.
Tại sao người Hàn yêu thích Hướng dẫn toàn diện về thanh toán tại Hàn Quốc: Thẻ, Tiền mặt và Ví điện tử?
Thực sự mà nói, việc nắm rõ cách thanh toán ở Hàn Quốc không chỉ giúp bạn tránh bị “đơ” khi đứng trước quầy thu ngân mà còn mang lại cảm giác tự tin y hệt như người bản địa vậy. Điều thú vị là bạn cứ tưởng tượng xem, thay vì lóng ngóng đếm từng tờ tiền lẻ trong khi dòng người xếp hàng phía sau đang chờ, bạn chỉ cần “bíp” một cái là xong, cảm giác đó nó nhẹ nhõm và chuyên nghiệp cực kỳ. Tốt nhất đi buổi sáng, khoảng 10 giờ.
Khi sự tiện lợi lên ngôi
Hàn Quốc bây giờ thay đổi chóng mặt lắm, nhiều nơi, đặc biệt là các quán cà phê hay tiệm ăn nhanh, họ chuyển sang dùng Kiosk tự động hết rồi và thường là “no cash” (không nhận tiền mặt). Hồi mình mới sang lần đầu, đứng loay hoay mãi ở cái máy bán vé tàu điện ngầm lúc 8 giờ sáng, mồ hôi vã ra vì không biết nhét tiền vào đâu, quê muốn xỉu luôn. Khi bạn trang bị đủ các loại thẻ như WOWPASS hay T-money, bạn sẽ nhận được những lợi ích cực lớn:
- Tốc độ thần thánh: Mất chưa đến 1 giây để quẹt thẻ qua cửa soát vé tàu điện ngầm, tiếng “bíp” nghe vui tai lạ lùng.
- Không lo tiền lẻ: Bạn sẽ thoát khỏi cảnh ví dày cộm toàn những đồng xu 10 won hay 50 won vô dụng.
- Quản lý chi tiêu: App đi kèm các loại thẻ này giúp mình biết ngay vừa đốt bao nhiêu tiền vào mỹ phẩm (cái này đau lòng nhưng cần thiết).
Đừng bao giờ chủ quan với tiền mặt
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đừng có tin tưởng tuyệt đối vào mấy tấm thẻ nhựa nhé, “đời không như là mơ” đâu. Có lần mình đi chợ Gwangjang, cái mùi thơm nức mũi của bánh xèo đậu xanh (bindaetteok) lôi cuốn kinh khủng, mình sà vào ăn đã đời xong lúc lôi thẻ ra thì… bác chủ quán chỉ cười trừ lắc đầu. Lúc đó muốn độn thổ luôn vì trong túi không còn một xu dính túi. Thế nên, hậu quả của việc lờ đi tiền mặt là bạn có thể bỏ lỡ những trải nghiệm đường phố tuyệt vời nhất:
- Các sạp hàng ăn vặt (pojangmacha) ven đường đa số vẫn chỉ nhận tiền mặt hoặc chuyển khoản nội địa.
- Máy nạp tiền T-money ở ga tàu chỉ nhận tiền mặt, không nhận thẻ tín dụng (cái này siêu ức chế nếu không biết trước).
- Một số taxi ở vùng quê hoặc taxi đời cũ đôi khi máy quẹt thẻ bị “chập mạch”.
Sự an tâm quý hơn vàng
Cái cảm giác đi du lịch mà trong túi có đủ “đồ chơi” - từ thẻ thanh toán quốc tế, thẻ giao thông đến một ít tiền mặt dự phòng - nó mang lại sự bình yên trong tâm hồn khó tả lắm. Mình nhớ mãi lần đi Busan, lúc đó đã khuya lắm rồi, gió biển thổi lạnh buốt, leo lên taxi về khách sạn mà thẻ quốc tế của mình bị từ chối liên tục. May mà mình còn giữ cái thẻ NAMANE có sẵn tiền trong đó, quẹt một phát ăn ngay. Lúc đó mới thấm thía, chuẩn bị kỹ càng không bao giờ là thừa cả. Nó giúp mình tận hưởng chuyến đi trọn vẹn mà không phải lo lắng thấp thỏm chuyện tiền nong.
Lời nên thử thực tế cho Hướng dẫn toàn diện về thanh toán tại Hàn Quốc: Thẻ, Tiền mặt và Ví điện tử
[Câu trả lời nhanh: Đừng quá lo lắng nếu bạn không biết tiếng Hàn, vì hầu hết máy POS đều có giao diện tiếng Anh hoặc nhân viên hiểu các từ cơ bản như “Card” hay “Cash”. Mẹo nhỏ từ kinh nghiệm: tuy nhiên, thủ sẵn vài câu giao tiếp “bỏ túi” và một chiếc thẻ T-money nạp sẵn tiền là cách nhanh nhất để sống sót ở Seoul.]
Rào Cản Ngôn Ngữ? Chuyện Nhỏ!
Thú thật là lần đầu tiên tự mình thanh toán ở một cửa hàng tiện lợi CU lúc 11 giờ đêm, mình đã luống cuống tay chân kinh khủng. Mình muốn hỏi xem thẻ này có được giảm giá không mà cứ ú ớ, mặt đỏ bừng. Sau vụ đó mới rút ra kinh nghiệm xương máu: đừng bao giờ tin tưởng hoàn toàn vào Google Translate ở Hàn Quốc. Naver Papago mới là chân ái! Ứng dụng này dịch hình ảnh menu hay giọng nói chuẩn xác hơn nhiều, cứu mình bao nhiêu bàn thua trông thấy. Một vài câu tiếng Hàn “thần thánh” bạn nên lưu lại ngay:
- “Ka-deu dwae-yo?” (Có thanh toán thẻ được không?) – Câu này mình dùng tần suất chắc phải 20 lần/ngày.
- “Yeong-su-jeung ju-se-yo” (Cho tôi xin hóa đơn) – Quan trọng lắm nhé, nhất là khi bạn cần đối chiếu lại chi tiêu cuối ngày.
- “I-geo eol-ma-ye-yo?” (Cái này bao nhiêu tiền?)
Những “Lối Tắt” Của Dân Bản Địa
Bạn biết cái cảm giác ngại ngùng khi cả hàng người đang đợi mình đếm từng đồng xu lẻ để trả tiền chai nước không? Kinh khủng lắm. Hồi mới sang, mình cứ lầm tưởng thẻ T-money chỉ dùng để đi tàu điện ngầm thôi. Sai lầm to! Thấy mấy bạn trẻ Hàn Quốc cứ “bíp” một cái là xong việc ở cửa hàng tiện lợi hay tiệm cà phê, mình mới ngớ người ra. Chà, nó tiện hơn việc lôi ví tiền mặt ra gấp tỷ lần. Nếu bạn muốn thanh toán nhanh gọn lẹ như người địa phương, hãy nhớ:
- Nạp dư tiền vào T-money/NAMANE: Đừng chỉ nạp đủ tiền đi lại. Hãy để dư khoảng 30.000 - 50.000 KRW để mua nước, kẹo bánh hay thanh toán taxi những chặng ngắn.
- Luôn cầm thẻ trên tay khi xếp hàng: Ở các ga tàu đông đúc như Hongik Univ. hay Myeongdong, dòng người di chuyển cực nhanh. Chậm một nhịp là tắc đường ngay.
- Sử dụng WOWPASS để đổi tiền: Cá nhân mình thấy tỷ giá ở các máy Kiosk màu cam này ổn hơn nhiều so với việc đổi vội vàng ở sân bay Incheon.
Đừng Bao Giờ “Tin Tưởng” Tuyệt Đối Vào Thẻ
Có một kỷ niệm hơi “quê” mà mình vẫn nhớ mãi: đó là buổi tối mùa đông lạnh cắt da cắt thịt, mùi chả cá (eomuk) thơm nức mũi từ một xe đẩy ven đường kéo mình vào. Ăn uống no say xong, lúc rút thẻ ra trả 3.000 KRW thì cô chủ quán lắc đầu quầy quậy. Lúc đó trong túi không còn một đồng tiền mặt nào! May mà có đứa bạn đi cùng “cứu nét”, không thì chẳng biết giấu mặt vào đâu. Mặc dù Hàn Quốc là thiên đường thanh toán không tiền mặt, nhưng tiền mặt vẫn là vua ở những nơi này:
- Xe đẩy thức ăn đường phố (Pojangmacha): Hầu hết các cô chú lớn tuổi chỉ nhận tiền mặt hoặc chuyển khoản ngân hàng nội địa.
- Chợ truyền thống: Như chợ Gwangjang hay Namdaemun, dù nhiều sạp đã có máy quẹt thẻ, nhưng trả tiền mặt thường sẽ được các cô chủ “bonus” thêm chút đồ ăn kèm (service).
- Nạp tiền T-money: Máy nạp tiền ở ga tàu điện ngầm CHỈ nhận tiền mặt. Mình đã từng thấy nhiều du khách đứng ngơ ngác trước máy vì chỉ mang mỗi thẻ tín dụng. Hãy luôn nhét khoảng 50.000 KRW (tờ tiền giấy, đừng cầm quá nhiều xu nặng túi) trong ví để phòng thân. Lời khuyên chân thành nhất của mình? Theo người dân địa phương, cảm giác an tâm nó mang lại đáng giá hơn nhiều so với rủi ro mất mát nhỏ nhoi.