Giới thiệu về Những món ăn đường phố Hàn Quốc nhất định phải thử tại Chợ Gwangjang và Chợ Namdaemun
Chợ Gwangjang và Chợ Namdaemun chính là hai “thánh địa” ẩm thực đường phố mà bạn không thể bỏ qua ở Seoul, nơi hội tụ đầy đủ hương vị truyền thống từ bindaetteok giòn rụm đến kalguksu nóng hổi. Mẹo nhỏ từ kinh nghiệm: chỉ cần chuẩn bị khoảng 10,000 - 20,000 KRW tiền mặt trong túi là bạn đã có thể ăn no nê những món ngon nhất và cảm nhận trọn vẹn không khí nhộn nhịp đặc trưng của Hàn Quốc rồi. Tôi chắc chắn đáng để bạn nên thử.
Hơi thở lịch sử giữa lòng Seoul
Thực ra, Chợ Gwangjang không chỉ là nơi để ăn uống đâu, nó là một phần lịch sử sống động của Seoul từ năm 1905. Lần đầu tiên tôi bước vào đây, thú thật là tôi hơi bị “choáng” bởi tiếng ồn ào náo nhiệt của các cô chú bán hàng (ahjumma) và làn hơi nước bốc lên nghi ngút từ các quầy hàng san sát nhau. Cảm giác như lạc vào một bộ phim truyền hình thực tế vậy. Bạn sẽ thấy người dân địa phương ngồi chen chúc trên những chiếc ghế gỗ dài, vai kề vai, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả, tạo nên một không khí cực kỳ gần gũi và “rất đời”.
”Bản giao hưởng” của dầu sôi và đậu xanh
Đừng rời Gwangjang nếu chưa thử Bindaetteok (bánh xèo đậu xanh). Tôi nhớ như in cái âm thanh xèo xèo vui tai khi các cô bán hàng đổ bột đậu xanh xay đá vào chảo dầu nóng, mùi thơm ngậy bay xa cả dãy phố. Một chiếc bánh to tổ chảng giá khoảng 5,000 KRW, vỏ ngoài giòn tan nhưng bên trong vẫn mềm ẩm, chấm cùng nước tương hành tây chua ngọt thì đúng là “đỉnh của chóp”. Cá nhân tôi thấy món này ăn kèm với một bát makgeolli (rượu gạo) lạnh thì tuyệt vời hơn hẳn so với ăn không. Ngoài ra, danh sách “phải thử” còn có:
- Mayak Gimbap: Cái tên có nghĩa là “gimbap ma túy” vì độ gây nghiện của nó. Nó nhỏ xíu thôi, chấm với nước sốt mù tạt cay nồng, ăn một cái là muốn ăn mười cái.
- Yukhoe: Thịt bò sống ở đây tươi rói, trộn với lê thái sợi ngọt lịm và lòng đỏ trứng béo ngậy.
Vị ngọt ngào tại Chợ Namdaemun
Nếu Gwangjang mạnh về các món mặn ngồi ăn tại chỗ, thì Namdaemun lại là thiên đường của các món ăn vặt cầm tay tiện lợi. Món tủ của tôi ở đây chắc chắn là Hotteok nhân rau củ (yachae hotteok) hoặc đường nâu truyền thống. Thành thật mà nói, tôi đã từng bị bỏng lưỡi vì quá vội vàng cắn vào chiếc bánh nóng hổi vừa mới vớt ra khỏi chảo dầu vào một chiều đông lạnh buốt - đau nhưng mà đáng! Cái vị ngọt lịm của đường nâu tan chảy hòa quyện với các loại hạt giòn giòn khiến tôi quên hết cả đau đớn. Lưu ý nhỏ “bỏ túi” cho bạn:
- Luôn mang theo tiền mặt (mệnh giá 1,000 và 5,000 KRW càng tốt) vì nhiều sạp hàng nhỏ không nhận thẻ.
- Cẩn thận dòng người qua lại, chợ này lúc nào cũng đông nghẹt khách du lịch và xe đẩy hàng.
- Đừng ngại đứng ăn ngay tại quầy, đó là cách thưởng thức đúng điệu nhất
Hướng dẫn về Những món ăn đường phố Hàn Quốc nhất định phải thử tại Chợ Gwangjang và Chợ Namdaemun
[Trả lời nhanh: Đừng ngại khi phải ngồi chung bàn với người lạ tại các quầy hàng đông đúc, đó là một phần văn hóa thú vị ở đây. Thật lòng mà nói, cứ thấy ghế trống là có thể ngồi, nhưng nhớ chuẩn bị sẵn tiền mặt vì nhiều nơi không nhận thẻ.]
Văn hóa “Chen chúc” và Chỗ ngồi
Lần đầu tiên tôi bước chân vào khu ăn uống ở trung tâm Chợ Gwangjang, thú thật là tôi đã bị choáng ngợp bởi sự ồn ào và náo nhiệt khủng khiếp. Tiếng dầu mỡ xèo xèo, tiếng các cô imo (dì) gọi khách, và mùi thơm nức mũi của đậu xanh chiên cứ lởn vởn quanh đầu. Ở đây, khái niệm “không gian riêng tư” gần như bằng không. Bạn sẽ ngồi sát sạt vào người bên cạnh trên những chiếc ghế dài bọc nhựa, đôi khi khuỷu tay còn chạm vào nhau khi gắp đồ ăn. Nhưng mà lạ lắm nha, chính cái sự chật chội, “vai kề vai” đó lại làm món ăn ngon hơn hẳn. Tôi nhớ có lần ngồi ăn mì Kalguksu giữa chợ vào mùa đông, hơi nước từ nồi súp bốc lên mù mịt làm mờ cả kính, người khách lạ bên cạnh thấy vậy còn chủ động lấy giấy ăn lau giúp tôi nữa. Cảm giác ấm áp lạ thường!
Combo “Thần thánh”: Bindaetteok và Makgeolli
Nếu bạn đến Gwangjang mà không thử Bindaetteok (bánh đậu xanh) kèm một chai Makgeolli (rượu gạo), thì coi như chuyến đi chưa trọn vẹn đâu. Cá nhân tôi thấy đây là sự kết hợp đỉnh cao nhất, đặc biệt là nếu bạn đi vào buổi chiều tối hoặc ngày mưa.
- Chọn đồ uống: Đừng gọi soju vội, hãy gọi “Makgeolli” (giá khoảng 4.000 - 5.000 KRW). Vị ngọt nhẹ, hơi chua và có ga của nó giúp “chữa cháy” độ ngấy của dầu mỡ cực tốt.
- Cách thưởng thức: Rượu thường được uống trong bát nhôm vàng. Nhớ lắc nhẹ chai trước khi rót nhưng cẩn thận kẻo trào bọt ra ngoài đấy nhé.
- Ăn kèm: Chấm miếng bánh giòn rụm vào bát nước tương có ngâm hành tây. Đừng chỉ ăn bánh không, hãy kẹp thêm một miếng hành tây ngâm giấm, vị chua giòn đó sẽ cân bằng lại vị béo của bánh đậu xanh. Có lần tôi thử uống bia với món này nhưng thực sự thấy không hợp bằng, cảm giác nó hơi lạt lẽo so với vị bùi bùi đậm đà của bánh. Ngồi nhâm nhi bát rượu gạo lạnh ngắt giữa cái nóng hừng hực tỏa ra từ chảo dầu khổng lồ trước mặt, cảm giác “đời” lắm luôn.
Bí kíp “Sống còn” tại Chợ Namdaemun
Chuyển qua Chợ Namdaemun thì câu chuyện lại hơi khác một chút, nhất là với món Hotteok (bánh rán nhân đường) huyền thoại ở cổng số 2. Hồi mới sang, tôi ngây thơ nghĩ là cứ xếp hàng rồi quẹt thẻ như trong cửa hàng tiện lợi, ai dè đến lượt thì cô bán hàng xua tay lia lịa đòi tiền mặt. Quê muốn độn thổ! Rút kinh nghiệm xương máu của tôi, bạn nhớ kỹ mấy điều này:
- Tiền mặt là vua: Luôn đổi sẵn nhiều tờ mệnh giá nhỏ 1.000 KRW và 5.000 KRW. Tuy một số nơi bắt đầu nhận chuyển khoản nhưng đưa tiền mặt vẫn là nhanh gọn nhất để dòng người phía sau không phải chờ.
- Cẩn thận bỏng: Món Hotteok vừa ra lò nóng như dung nham vậy. Tôi từng bị bỏng lưỡi nhớ đời vì cắn ngay một miếng to khi vừa cầm bánh, mật đường nâu nóng chảy trào ra làm tôi suýt khóc. Hãy kiên nhẫn đợi khoảng 1-2 phút nhé.
- Ngôn ngữ cơ thể: Đa số các cô chú bán hàng lớn tuổi không rành tiếng Anh lắm đâu. Chỉ cần cười tươi, chỉ tay vào món mình muốn và giơ ngón tay ra hiệu số lượng là đủ. Thực ra, việc gọi món cũng không quá phức tạp đâu, cái chính là bạn phải nhanh tay lẹ mắt một chút vì dòng người qua lại rất đông. Theo quan sát của tôi, Đôi khi họ sẽ đưa cho bạn chiếc ly giấy để cầm bánh cho đỡ nóng, ăn xong nhớ tìm thùng rác hoặc trả lại ly cho chủ quán chứ đừng vứt bừa bãi nhé. Có một mùi hương đặc trưng. Ngay cạnh cửa ra số 3.
Những món ăn đường phố Hàn Quốc nhất định phải thử tại Chợ Gwangjang và Chợ Namdaemun ở đâu?
Nếu bạn muốn tìm đồ ăn ngon chuẩn vị nhất, hãy đi thẳng vào giao lộ trung tâm của Chợ Gwangjang để thử bindaetteok, còn ở Chợ Namdaemun thì đừng bỏ qua khu vực Cổng số 2 nơi có món hotteok rau củ trứ danh. Theo quan sát của tôi, thú thật là cứ thấy chỗ nào người Hàn, đặc biệt là các cô chú lớn tuổi xếp hàng đông thì cứ mạnh dạn nhào vô, tỉ lệ ngon phải đến 90% đấy, không tr lệch đi đâu được.
Thiên đường Bindaetteok tại Gwangjang
Ngay khi bước chân vào khu vực trung tâm chợ Gwangjang, mùi dầu chiên thơm nức mũi chắc chắn sẽ “tấn công” khứu giác của bạn đầu tiên. Ở đây, các sạp hàng chất đầy những chiếc bánh xèo đậu xanh (bindaetteok) vàng ruộm, xếp cao như núi nhìn cực kỳ đã mắt. Một chiếc bánh to bằng mặt người có giá khoảng 5.000 KRW, đủ cho 2 người ăn chơi.
- Sunhui-ne Bindaetteok: Quán này siêu nổi tiếng, lúc nào cũng đông nghịt.
- Mayak Gimbap: Món cơm cuộn “gây nghiện” bé xíu, chấm với nước sốt mù tạt cay nồng. Lần đầu đến đây vào một chiều đông lạnh cóng, mình nhớ mãi cảm giác được ngồi bệt xuống chiếc ghế dài có sưởi ấm dưới mông. Cầm miếng bánh nóng hổi trên tay, cắn một miếng giòn rụm rồi húp ngụm nước canh chả cá… chà, cảm giác như được “cứu rỗi” vậy. Theo người dân địa phương, Đừng quên gọi thêm chai makgeolli (rượu gạo) nhé, combo này là chuẩn bài của dân nhậu Hàn Quốc đấy.
”Săn” Hotteok ở Namdaemun
Nếu Gwangjang ồn ào tiếng cụng ly thì Namdaemun lại có không khí mua sắm tất bật hơn, và “ngôi sao” ở đây chính là món Hotteok. Khác với loại ngọt thông thường, Hotteok ở Namdaemun nổi tiếng nhất là nhân miến trộn (Japchae). Bạn hãy tìm đến Cổng số 2 (Gate 2), sẽ thấy ngay một hàng dài dằng dặc đang rồng rắn xếp hàng. Lúc cầm được cái bánh nóng hổi trên tay, cắn vội một miếng mà mỡ nóng chảy ra muốn bỏng cả lưỡi, nhưng cái vị vỏ bánh giòn tan hòa quyện với nhân miến đậm đà thì… Cá nhân tôi thấy, ôi thôi, bõ công chờ đợi thực sự. Có lần mình đã phải đứng đợi gần 20 phút giữa trời nắng chỉ để mua được cái bánh giá 1.500 KRW này. Từ góc nhìn của tôi, Miễn phí vào cửa.
Những góc nhỏ hiện đại xen lẫn
Ngoài những sạp hàng truyền thống, gần đây quanh khu vực này cũng mọc lên vài quán xá hiện đại khá thú vị. Nếu bạn muốn ngồi máy lạnh sạch sẽ hơn, hãy thử ghé Onion gần chợ Gwangjang. Quán này decor theo kiểu “công nghiệp” lạ mắt, bán bánh ngọt nhưng dùng không gian cũ kỹ rất chất. Mẹo nhỏ cho bạn là đừng bao giờ ăn quá no ở một hàng nhé. Hồi mới sang mình dại dột ăn hết nguyên cái bánh xèo, kết quả là nhìn thấy bao nhiêu món ngon khác mà bụng trương lên không nhét nổi nữa, tiếc hùi hụi luôn.
Lưu ý theo mùa về Những món ăn đường phố Hàn Quốc nhất định phải thử tại Chợ Gwangjang và Chợ Namdaemun
Không gì đánh bại được cảm giác cầm chiếc Hotteok nóng rực trên tay khi nhiệt độ ngoài trời xuống dưới 0 độ C đâu. Nhưng cẩn thận nhé, lần đầu ăn tôi đã bị bỏng lưỡi vì lớp đường nâu nóng chảy bên trong đấy, nhớ đời luôn! Thực lòng mà nói, trải nghiệm ẩm thực đường phố ở Seoul “đỉnh” nhất là vào cuối thu hoặc mùa đông. Mùa này, hơi ấm từ các quầy hàng bốc lên nghi ngút tạo nên một bầu không khí rất điện ảnh, cái lạnh làm cho vị cay nồng của Tteokbokki trở nên ngon hơn gấp bội.
Mùa nào thức nấy
Dù Chợ Gwangjang và Chợ Namdaemun mở quanh năm, thực đơn “ngầm” và không khí sẽ thay đổi đáng kể theo thời tiết.
- Mùa đông (Tháng 12 - Tháng 2): Thiên đường của các món canh nóng hổi như Eomuk (chả cá) và Bindaetteok chiên giòn rụm. Tiếng xèo xèo của chảo dầu sôi hòa cùng làn khói trắng… ôi chao, cảm giác đó thực sự rất khó tả.
- Mùa hè (Tháng 6 - Tháng 8): Thành thật đáng để bạn đừng dại mà ngồi gần mấy quầy chiên rán Bindaetteok quá lâu, nóng không chịu nổi đâu. Thay vào đó, hãy tìm các bà các cô bán Kongguksu (mì đậu nành lạnh) hoặc Sikhe (nước gạo ngọt) mát lạnh, giá chỉ khoảng 2.000 - 3.000 KRW một cốc.
Thời điểm vàng để “càn quét”
Có một sai lầm mà tôi thấy rất nhiều du khách mắc phải, đó là đi vào đúng 12 giờ trưa. Đừng làm thế! Lúc đó dân văn phòng đổ ra ăn trưa, bạn sẽ bị kẹp cứng giữa dòng người chen chúc và chẳng còn tâm trí đâu mà thưởng thức hương vị món ăn nữa. Kinh nghiệm xương máu của tôi là hãy ghé chợ vào khoảng 3 giờ đến 4 giờ chiều. Lúc này các sạp hàng đã chuẩn bị xong xuôi cho buổi tối, đồ ăn đầy ắp và tươi mới, mà khách lại vắng hơn hẳn. Bạn có thể thong thả đứng “tám” chuyện với mấy dì bán hàng – họ thân thiện lắm, có khi còn cho thêm đồ ăn kèm miễn phí (service) nữa cơ. Lưu ý nhỏ là Chợ Namdaemun thường đóng cửa sớm hơn, tầm 5-6 giờ chiều là nhiều sạp đã rục rịch dọn hàng rồi, trong khi Gwangjang thì càng về đêm càng nhộn nhịp với dân nhậu.
Tại sao Những món ăn đường phố Hàn Quốc nhất định phải thử tại Chợ Gwangjang và Chợ Namdaemun quan trọng?
Thực ra, lý do đơn giản lắm: đây không chỉ là chuyện ăn uống cho no bụng đâu. Đến Gwangjang hay Namdaemun, bạn đang nếm thử cả “linh hồn” của Seoul qua những món ăn vừa rẻ, vừa nóng hổi, lại mang đậm nét văn hóa mà không nhà hàng sang trọng nào sao chép được. Khá yên tĩnh dù đông người.
Không khí “nhậu” kiểu Hàn đúng điệu
Thú thật là lần đầu mình ngồi xuống chiếc ghế nhựa thấp tè ở giữa chợ Gwangjang, mình hơi bị sốc văn hóa nhẹ vì… chật quá! Nhưng đó mới là cái hay. Bạn sẽ ngồi sát sạt vai kề vai với người lạ, có khi là một chú công nhân vừa tan ca hay một nhóm sinh viên đang cười nói rôm rả. Cảm giác chia sẻ không gian chật chội này tạo nên một sự kết nối kỳ lạ mà người Hàn gọi là “Jeong” (tình). Tiếng dầu mỡ xèo xèo từ chảo bánh đậu xanh (bindaetteok) to bằng cái mặt, cộng với tiếng các dì “ajumma” mời chào dõng dạc, tất cả tạo nên một bản giao hưởng hỗn loạn nhưng cực kỳ vui tai. Mình nhớ có lần gọi một chai soju và được bác ngồi cạnh dúi cho miếng kimbap mời ăn thử, cảm giác ấm lòng gì đâu.
Ăn vặt nhưng vẫn “healthy” bất ngờ
Nhiều người cứ nghĩ đồ ăn đường phố là “junk food” toàn dầu mỡ, nhưng nhìn kỹ xem, rau củ ở khắp mọi nơi. Ở chợ Namdaemun, mình cực thích cách họ chất đống rau tươi rói ngay trước mặt khách như mời gọi. Món Boribap (cơm lúa mạch) hay Gimbap ở đây dùng rất nhiều rau đã lên men hoặc chần sơ, vừa giữ được vitamin vừa tốt cho tiêu hóa.
- Kimchi và củ cải muối: Đây là nguồn men vi sinh tự nhiên tuyệt vời, ăn kèm đồ chiên là “chuẩn bài” để giải ngấy.
- Nguyên liệu theo mùa: Rau namul ở chợ luôn là loại tươi nhất trong ngày, mùa nào thức nấy chứ không phải đồ đông lạnh đâu nhé.
- Giá cả: Chỉ khoảng 4,000 - 6,000 won cho một bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng, quá hời cho ví tiền lẫn sức khỏe.
Hiệu ứng Netflix và thực tế trải nghiệm
Từ sau khi phim tài liệu Street Food Asia lên sóng, quầy bà Cho Yon-soon bán mì cắt (Kalguksu) ở Gwangjang lúc nào cũng rồng rắn người xếp hàng. Nói thật lòng nhé, đôi khi mình thấy hơi… phiền vì phải chờ lâu, có hôm đứng cả 30 phút giữa trời lạnh buốt chỉ để ăn bát mì. Nhưng công bằng mà nói, khi bát mì nóng hổi, nước dùng ngọt thanh được đặt trước mặt, mọi bực dọc tan biến hết. Sự nổi tiếng quốc tế này đảm bảo rằng tiêu chuẩn vệ sinh và hương vị luôn được giữ ở mức cao để giữ gìn hình ảnh du lịch Hàn Quốc. Dù vậy, một mẹo nhỏ của mình là đừng chỉ dán mắt vào mấy quán nổi tiếng trên mạng, cứ thấy quán nào các cụ già người Hàn ngồi đông là nhào vô, đảm bảo ngon nhức nách
Mẹo về Những món ăn đường phố Hàn Quốc nhất định phải thử tại Chợ Gwangjang và Chợ Namdaemun
[Trả lời nhanh: Đừng quá phụ thuộc vào thẻ tín dụng khi đi ăn chợ. Mẹo nhỏ từ kinh nghiệm: dù nhiều quầy lớn đã có máy quẹt thẻ, nhưng tiền mặt vẫn là “vua” để giao dịch nhanh gọn lẹ, nhất là khi bạn đang chen chúc giữa dòng người đông đúc ở các lối đi hẹp.]
Ví Tiền Nên Dày Cỡ Nào?
Thú thật là, lần đầu đến Chợ Gwangjang, tôi đã khá sốc khi thấy một chiếc bindaetteok (bánh xèo đậu xanh) to chà bá chỉ khoảng 5.000 KRW (tầm 90k tiền Việt). Nhưng mà… ôi chao, giá cả giờ cũng nhích lên chút đỉnh rồi. Trung bình bạn nên chuẩn bị khoảng 10.000 - 15.000 KRW (khoảng 180k - 270k VNĐ) cho một người là đủ ăn no nê quên lối về. Một bữa ăn vặt điển hình sẽ tốn khoảng thế này:
- Mayak Gimbap: 3.000 - 4.000 KRW/phần.
- Hotteok (bánh rán đường phố): 1.500 - 2.000 KRW. Món này ở Chợ Namdaemun siêu ngon, nhớ chuẩn bị tiền lẻ nhé vì các cô bán hàng bận rộn lắm, đưa tờ mệnh giá lớn họ hay nhăn mặt đấy.
- Kalguksu (mì cắt): 6.000 - 8.000 KRW.
Chuyện Ăn Cay và “Cạm Bẫy” Cho Team Ăn Chay
Nhiều bạn hỏi tôi là đồ ăn chợ có cay xé lưỡi không? Câu trả lời là… hên xui nha. Nhìn màu đỏ vậy thôi chứ nhiều món như tteokbokki ở chợ vị thiên về ngọt và cay nhẹ hơn là cay gắt. Nhưng mà, có lần tôi dẫn đứa bạn đi ăn chân gà cay ở một quầy góc chợ, nó vừa ăn vừa khóc ròng vì… cay quá mức cho phép! Nếu bạn không ăn được cay, tốt nhất cứ học thuộc câu “an-mae-wo-yo” (không cay) hoặc chọn an toàn với các món chiên hoặc mì nước trong. Về khoản ăn chay thì hơi nan giải một chút. Bạn phải thật sự để ý kỹ. Mặc dù bindaetteok làm từ đậu xanh, nhưng chớ có vội mừng – người ta thường chiên nó bằng mỡ heo đấy! Mùi thơm thì nức mũi thật, đứng từ xa đã ngửi thấy mùi béo ngậy, nhưng team ăn chay trường thì phải “né” gấp nhé. Thay vào đó, Bibimbap (cơm trộn) là lựa chọn an toàn hơn nhiều. Bạn cứ mạnh dạn chỉ vào các thau rau củ tươi rói bày trước mặt các “ajumma” (cô bán hàng) và ra hiệu chỉ lấy rau thôi. Giữa chúng ta, họ thường rất chiều khách, có khi còn múc thêm cho một muôi canh rong biển nóng hổi nữa cơ. Cảm giác ngồi trên ghế gỗ, hít hà hơi nóng từ bát canh giữa trời lạnh… ôi chao, nó đã gì đâu
Những điều cần tránh với Những món ăn đường phố Hàn Quốc nhất định phải thử tại Chợ Gwangjang và Chợ Namdaemun
Câu trả lời nhanh: Đừng bao giờ nghĩ rằng thẻ tín dụng là “vua” ở các quầy hàng nhỏ, và tuyệt đối đừng vừa đi vừa ăn ở những lối đi chật hẹp như tại Chợ Namdaemun. Mang theo tiền mặt mệnh giá nhỏ (1.000 - 10.000 won) là quy tắc sống còn để không bị các “ahjumma” xua tay từ chối một cách phũ phàng.
Đừng ỷ lại vào thẻ tín dụng
Thành thật mà nói, lần đầu tiên đến Chợ Gwangjang, tôi đã quê độ muốn độn thổ khi dõng dạc đưa thẻ Visa ra để trả cho chiếc bánh bindaetteok giá chỉ 5.000 won. Bà chủ quán, tay vẫn đang đảo bánh xèo xèo trên chảo dầu nóng rực, mùi mỡ lợn thơm nức mũi, chỉ nhìn tôi rồi xua tay liên tục “No card, cash only!”. Mặc dù Hàn Quốc siêu hiện đại, nhưng ở các sạp chợ truyền thống, đặc biệt là những hàng ăn vặt nhỏ lẻ, tiền mặt vẫn là chân ái. Thêm một chuyện nữa, tôi thấy khá phiền khi thấy khách du lịch đưa tờ 50.000 won (khoảng 1 triệu đồng) để trả cho một món 2.000 won vào buổi sáng sớm. Chủ quán thường sẽ nhăn mặt vì họ chưa có đủ tiền lẻ để thối lại đâu.
- Luôn đổi sẵn tiền lẻ: Mệnh giá 1.000 won và 5.000 won là tiện nhất.
- Chuyển khoản: Dù dân địa phương hay dùng chuyển khoản ngân hàng (Bank Transfer) qua điện thoại, nhưng khách du lịch như mình thì chịu chết khoản này.
- Cây ATM: Ở ngay cổng vào Chợ Gwangjang có cây ATM, hãy rút tiền trước khi lao vào “thiên đường ẩm thực”.
Sai lầm khi vừa đi vừa ăn
Biết là mùi thơm của hotteok nướng hay nước dùng chả cá eomuk bốc khói nghi ngút rất quyến rũ, nhưng vừa đi vừa ăn giữa dòng người chen chúc ở Chợ Namdaemun là một sai lầm lớn. Tôi vẫn nhớ như in cảm giác nóng bỏng rát khi mật đường từ chiếc bánh hotteok rớt xuống giày vì bị người khác vô tình huých phải lúc đang len lỏi qua đám đông. Đau điếng người luôn! Người Hàn thường đứng ngay tại quầy hoặc nép gọn vào một góc để ăn xong rồi mới đi tiếp. Vả lại, bạn biết không, việc cầm mấy cái xiên que nhọn (như xiên gà dakkochi hay chả cá) đi lại lung tung cũng khá nguy hiểm cho người khác. Cá nhân tôi thấy đứng ăn tại chỗ thú vị hơn nhiều, vừa được húp nước dùng miễn phí thoải mái, vừa có thể “tám” chuyện vài câu bập bẹ với cô chủ quán. À, ăn xong nhớ đưa rác lại cho họ nhé, tìm thùng rác công cộng ở Seoul khó hơn lên trời đấy.
Đừng gọi quá nhiều (Lỗi kinh điển của người mới)
Cái này tôi thấy nhiều bạn mắc phải lắm nè, cứ thấy rẻ là gọi cho sướng miệng. Nhưng khẩu phần ăn ở chợ Hàn, đặc biệt là Gwangjang, lớn khủng khiếp. Một chiếc bánh đậu xanh bindaetteok trông trên hình thì nhỏ gọn, nhưng thực tế nó to và dày như cái đĩa pizza size nhỏ, lại chiên ngập dầu. Ăn một mình độ nửa cái là bắt đầu thấy ngấy tận cổ rồi. Hôm đó tôi đi một mình mà lỡ gọi cả kimbap, tapsun (chân gà) và bánh xèo, kết quả là bỏ mứa gần một nửa, tiếc đứt ruột. Tốt nhất là đi nhóm 2-3 người để chia sẻ, như vậy mới thử được nhiều món. Đừng ngại hỏi: “Is this for one person?” (Cái này cho 1 người ăn hả?). Thường thì các cô chú bán hàng rất xởi lởi, thậm chí nếu bạn biết khen “Masisseoyo” (Ngon quá), họ còn khuyến mãi thêm chút đồ ăn kèm “service” nữa cơ. Cá nhân tôi nghĩ nó đáng giá.